top of page
  • Facebook
  • insta
  • YouTube
  • TikTok
  • Pinterest

THANH KIẾM RỰC CHÁY | Truyện ngắn

Đã cập nhật: 9 thg 5

“Ngày xửa ngày xưa, có một đôi vợ chồng sống trong một ngôi làng nhỏ. Đó là một ngôi làng nhỏ bên rìa lãnh địa, hầu hết mọi thứ đều là tự cung tự cấp. Không có nhiều thương nhân, cũng không chịu ảnh hưởng nhiều từ lãnh chúa. Bởi vậy mọi người trong làng đều yêu mến và đùm bọc lẫn nhau. Người chồng là một thợ rèn. Cũng giống như bao người khác trong ngôi làng, gia đình anh ta đã nhiều đời sống ở đây. Đối với anh, ngôi làng này chẳng khác gì máu thịt của anh ta vậy. Anh ta là một người có tiếng với tay nghề rèn giỏi cùng với việc luôn giúp đỡ sửa chữa miễn phí cho mọi người. Người vợ anh ta là một cô gái xinh đẹp. Cô cũng lớn lên ở cái ngôi làng này và yêu mến tất cả mọi người trong làng. Cô thường cho bọn trẻ quanh làng bánh kẹo và những viên bi sắt. Những viên bi sắt chẳng khác nào kho báu đối với bọn trẻ, vì vậy ngày nào chúng cũng qua nhà người thợ rèn để giúp đỡ hòng đổi lại những báu vật từ người vợ. Gia đình anh ta dù chưa có con nhưng lúc nào cũng ngập tràn tiếng nói và vui cười từ những đứa trẻ. Rồi một ngày cô vợ sẽ mang thai cho anh, sinh cho anh một người con kháu khỉnh. Người con sẽ lớn lên và ra đi lập nghiệp, còn anh sẽ về hưu tận hưởng những năm tháng cuối đời ở cái ngôi làng này cùng người vợ xinh đẹp của anh. Đó là tất cả những gì người chồng mong muốn: Kết thúc cuộc sống trong vòng tay của những người anh yêu thương. Nhưng cuộc sống vốn là thứ khó đoán vì nó luôn có những suy nghĩ khác biệt.



Đó là một ngày mùa thu, anh cùng người vợ đi vào trong thành để chuẩn bị cho mùa đông sắp tới. Anh còn được ủy thác từ những người già trong làng nên anh ta mua rất nhiều thứ. À còn có cả quà cho bọn trẻ vào ngày lễ hội thu hoạch nữa nhỉ. Cả xe ngựa của anh chất đầy những nhu yếu phẩm cho mùa đông. Mùa đông có thể khắc nghiệt nhưng với những thứ này mọi người sẽ cùng vượt qua và bước qua năm mới đầy may mắn với phước lành từ những vị thần. Chắc là vậy rồi. Xe ngựa dừng lại. Nhưng trước mặt anh, chẳng có ngôi làng, cũng chẳng có những đứa nhóc ra đón anh như mọi khi. Tất cả đều cháy rụi và sụp đổ. Anh chạy vào, xác chết la liệt, đá từ những ngôi nhà đổ ra chắn hết đường đi. Anh vội vàng lật những viên đá lên. Vừa lật anh vừa hét lên với mong muốn tìm kiếm những người còn sống. Nhưng ngoài tiếng hét của anh, không có gì vọng lại. Trời đổ mưa. Tiếng hét của anh hòa vào cơn mưa, nhỏ dần, nhỏ dần. Từ phía sau, người vợ tiến lại gần khoác chiếc áo da vào vai người chồng rồi ôm anh. Hai người họ dìu nhau quay lại căn nhà của mình. Căn nhà đã sụp đổ 1 bên nhưng phần còn lại có lẽ cũng giúp họ tránh được cơn mưa này.



Sáng hôm sau, người chồng ra ngoài thu gom chôn cất những xác chết. Những xác chết đa phần cháy đen, phần còn lại bị vùi trong đống gạch đá đổ nát. Không có bất kì vết thương từ dao kiếm, cũng chẳng có gì bị lấy mất, tất cả chỉ đơn giản là thiêu rụi. Anh ấy đã biết thứ làm ra điều này. Thứ mà chỉ có trong những câu chuyện thần thoại. Một con rồng. Anh muốn trả thù. Trả thù kẻ đã sát hại những người dân làng anh yêu quý, kẻ đã cướp đi giấc mơ của anh. Anh đã thề trên những nấm mộ ấy rằng anh sẽ giết con rồng đấy cho dù đó là việc cuối cùng anh làm trên thế giới này.


Rồng là một sinh vật mạnh mẽ. Cơ thể nó to lớn hơn bất kì sinh vật sống nào. Da nó dày đến mức không có bất kỳ thanh kiếm nào có thể xuyên qua được. Để có thể săn lùng nó,anh sẽ phải làm ra một thanh kiếm cứng và sắc bén hơn bất kỳ thanh kiếm nào trên thế giới. Anh quay về nhà nói rõ với vợ rồi sửa sang lại căn nhà, dựng lại lò rèn đã sụp đổ. Dùng toàn bộ số tiền tiết kiệm, anh mua những vật liệu tốt nhất rồi dành toàn bộ thời gian để rèn kiếm. ”Vẫn chưa được”, ”Vẫn chưa đủ tốt”, ”Vẫn chưa …. “.



Mỗi nhát búa vang lên rút mòn đi sinh mênh của người chồng. Người vợ ở phía sau chỉ biết thở dài. Cô ấy luôn chuẩn bị mọi thứ để chồng có thể chuyên tâm làm việc. Nhưng mỗi nhát búa vang lên, cô biết, chồng mình lại chìm sâu hơn vào sự thù hận. Cô không kéo anh ta ra được nhưng cũng không muốn bỏ rơi anh ấy. Cô chỉ đành đứng nhìn anh ta chìm đắm vào sự thù hận.


Đã 5 tháng trôi qua, người chồng vẫn miệt mài bên lò rèn còn người vợ luôn cố gắng chăm sóc, chuẩn bị mọi thứ. Một ngày nọ, khi người vợ đang đi hái rau dại thì bỗng nhiên 1 người đàn ông quý tộc tiếp cận. Hắn tự xưng là kỵ sĩ đang làm nhiệm vụ. Hắn hỏi về ngôi làng. Sau một hồi nói chuyện, có vẻ đã hiểu ra mọi thứ. Hắn cười lớn. Hắn thì thầm vào tai người vợ rồi lên ngựa bỏ đi. Người vợ đứng lặng người hồi lâu rồi quay lại nhà. Mặt trời bắt đầu lặn, người chồng nghỉ tay vào ăn cơm.



Trước mặt anh là một bàn tiệc,người chồng ngạc nhiên hỏi: ”Sao bữa cơm hôm nay thịnh soạn thế”. Người vợ chỉ nhỏ nhẹ đáp: ”Là một ngày đặc biệt của em,sao anh không đoán thử xem”. Người chồng bối rối: ”Anh chịu đấy”. Người vợ khẽ nói: ”Anh ngốc thật, ăn xong em sẽ nói cho anh”. Nhưng bữa cơm hôm nay còn có rượu, người vợ chuốc cho anh ta say bí tỉ. Trong cơn say, anh ta vẫn gượng hỏi cô ấy nhưng đáp lại cô ấy chỉ thì thầm bên tai anh ta: ”Vậy yêu em đi rồi em sẽ kể anh nghe”. Và cứ như vậy anh ta chìm dần vào giấc ngủ.


Sáng hôm sau, anh ta tỉnh dậy. Trời đã gần trưa, đồ ăn đã bày sẵn trên bàn và lò rèn đã cháy. Anh ta ăn vội vã bữa cơm rồi gọi vợ. Không có tiếng trả lời, anh ấy nghĩ rằng vợ anh ra ngoài để làm việc nên cũng thôi. Anh bắt đầu lấy thanh thép người vợ đã chuẩn bị sẵn trong rổ ra để rèn. Phép màu xuất hiện, mỗi nhát búa giáng vào thanh thép lại khiến nó nóng hơn, sáng hơn, nặng hơn và cứng hơn. Anh cảm giác như các vị thần đã nghe được lời cầu nguyện của anh. Những nhát búa vang vọng trong ngôi làng tĩnh lặng cho tới khi anh ta không còn đủ sức để giơ cây búa lên nữa. Dùng toàn bộ sức lực còn lại anh nhúng thanh kiếm đang rực sáng vào bể dầu. Đã năm phút trôi qua, không những thanh kiếm không nguội đi mà cái bể dầu bắt đầu không chịu nổi. Những bọt khí nổi lên trên khắp bề mặt và vỡ ra khiến dầu bắn tung tóe khắp ra sàn. Anh ấy liền vội vàng lấy thanh kiếm ra khỏi bể dầu. Thanh kiếm rớt xuống và cắm sâu xuống dưới mặt đất. Anh vui sướng và chạy ra khỏi nhà tìm vợ. Anh muốn khoe cho vợ anh rằng cuối cùng anh cũng đã rèn được một thanh kiếm mà anh tin rằng có thể giết được rồng. Nhưng đáp lại tiếng kêu của anh là một khoảng không tĩnh mịch.


Anh điên cuồng chạy đi tìm vợ. Anh đã tìm tất cả ngóc ngách trong ngôi làng và bên ngoài làng, thậm chí anh đã chạy sang các khu vực lân cận. Nhưng không, không một ai thấy vợ anh và anh cũng chẳng tìm thấy bất cứ thứ gì của cô ấy. Anh về nhà, đứng trước cửa một lúc. Có lẽ cô ấy đã về trong lúc mình đi, có lẽ cô ấy đang đợi mình trong nhà, có lẽ cô ấy đã chuẩn bị một bữa tiệc bí mật. Anh dừng một hồi lâu rồi mở cửa. Không có gì cả, không có bữa ăn trên bàn đã chuẩn bị sẵn, cũng không có bữa tiệc nào đang chờ anh cả và cũng không có cả cô ấy. Anh gục xuống. Trước mặt anh là thanh kiếm ấy, nó vẫn cắm xuống đất và vẫn chói sáng. Anh lau nước mắt, có lẽ nàng đã kiếm được một người mới và ra đi. Có lẽ vậy. Dù sao anh cũng đã chìm vào sự thù hận, ở bên anh chẳng thể có hạnh phúc. Vậy nàng ra đi có thể là điều tốt hơn. Chỉ cần nàng còn sống, và sống thật hạnh phúc. Còn anh, anh sẽ đi để báo thù. Nghĩ thế, anh gạt nước mắt và hoàn thành thanh kiếm. Nhưng thanh kiếm rất nặng, anh không thể nào vung nó được. Vì vậy, anh đã ở lại để rèn luyện.


Năm năm sau, anh quyết định lên đường nhưng thứ anh tìm là một sinh vật huyền bí, có rất ít thông tin về nó. Sẽ mất rất lâu để có thể tìm ra được và đó sẽ là một chuyến đi dài. Một chuyến đi không ngày trở về. Nhưng đi lại giữa các thành phố không hề dễ, sẽ cần giấy phép của các lãnh chúa và sẽ cần rất nhiều tiền cho việc đó.



Anh ta liền gia nhập một đội lính đánh thuê để kiếm tiền trang trải cũng như đi lại. Hai mươi năm trôi qua, anh ta vẫn tìm kiếm thông tin về con rồng cũng như người vợ.Với thanh kiếm của mình anh ta chém tất cả mọi thứ cản đường. Từ quái vật đến con người. Từ những tên cướp cho đến những thành chủ. Làm những công việc thậm chí là đen tối nhất chỉ để có được thông tin anh ta cần. Thậm chí đích thân nhà vua còn phong cho anh ta chức danh hiệp sĩ dù anh ta có xuất thân nông dân. Nhưng tất cả đối với anh thật là vô vị. Bởi vì thứ mà anh muốn chính là tin tức về vợ anh và con rồng,thứ mà ngay cả nhà vua cũng không thể trao cho anh.


Và rồi một ngày, một toán lính đã thấy được con rồng ở Khu rừng chết. Anh lập tức rời đi, bỏ lại toàn bộ danh hiệu và của cải. Đến khu rừng chết, anh theo dấu con rồng để lại. Nhanh chóng, anh gặp được nó. Đó là một con rồng cực lớn. Nó lớn đến mức có thể nuột trọn được cả một con bò trưởng thành. Người nó cao vượt qua cả những cái cây lớn nhất. Nhưng nó lại có khả năng ẩn thân vượt trội khiến không một ai có thể tìm được. Đó là lý do vì sao rồng chỉ bị nhìn thấy khi bay.



Anh ta dành hàng tuần liền để theo dõi nó. Tìm hiểu tất cả những thói quen cũng như hoạt động của nó. Và rồi chuyện gì đến cũng đến. Khi con rồng đang say ngủ trong hang động của nó. Anh ta lẻn vào, từng bước tiến lại gần, nín thở thật chặt. Một nhát kiếm đâm xuyên qua cổ con rồng. Con rồng tỉnh giấc, gầm rú lên trong đau đớn rồi dùng chân hất văng anh ta ra. Người chồng đập vào vách đá. Xương anh ta gãy vụn vì cú va chạm. Con rồng thét lên trong đau đớn. Cơ thể đồ sộ va vào vách hang làm rung chuyển cả ngọn núi. Máu từ cổ con rồng phun ra như mưa. Chỉ ít lâu sau nó gục xuống đè nát nửa thân dưới người chồng. Từ cái xác con rồng một luồng khí lạnh tỏa ra đóng băng mọi thứ nó chạm vào. Người chồng bắt đầu mất dần nhận thức. Tất cả mọi thứ đã kết thúc và điều còn lại là sự lạnh lẽo, cô độc. Bỗng nhiên thanh kiếm trên tay anh bắt đầu cháy sáng lên. Sức nóng đó áp đảo cái lạnh giá từ xác con rồng. Sức nóng của nó khủng khiếp đến mức dần dần thiêu rụi tất cả những gì xung quanh. Dù cho cơ thể anh ta đang bị thiêu đốt, anh vẫn cảm thấy nó thật ấm áp, thật quen thuộc. ”Ah!...Sao anh có thể quên được cảm giác này .”. Rồi mọi thứ dần biến mất trước sức nóng và ánh sáng khủng khiếp đến từ thanh kiếm.”

..........

“Đó quả là một câu chuyện buồn.”

“Đúng vậy.”

“Nhưng mà tại sao người chồng lại quyết tâm từ bỏ mọi thứ đến thế chứ,anh ta vẫn có thể sống hạnh phúc với vợ mà.”

“Chúng ta là những người ngoài cuộc nên sẽ chẳng hiểu thấu được vì vậy tốt nhất cứ để câu chuyện như vậy mà lắng nghe sẽ tốt hơn”

“Em đúng là chả hiểu được”

“Rồi sẽ có ngày em hiểu thôi”

“Em chắc chắn sẽ không làm khổ người yêu vì ba cái thứ vớ vẩn như trả thù đâu”

“Hahaha,xem ai đang nói kìa mặc dù nhóc còn chưa có người yêu mà nói chuyện cứ như một người đàn ông vậy”

“Em không phải là nhóc.Em lớn rồi !”


“Thôi được rồi hãy ngủ đi nào để mai chị dẫn em về”

“Nhưng …”

“Shhhh!”

“Ngủ ngoan nào và mơ đẹp nhé chàng hiệp sĩ bé nhỏ của ta”

..

.


maimono cảm ơn

Bài đăng liên quan

Xem tất cả
logo maimono_edited.jpg
  • Cùng bạn giải đáp thắc mắc thường ngày theo cách đơn giản nhất. 

  • Chia sẻ các câu chuyện bí ẩn và khoảnh khắc "ngáo ngơ" thường nhật. 

Maimono luôn cố gắng mang đến bạn những điều tích cực nhiều hơn nữa!

HỘP THƯ GÓP Ý KÍN

Góp ý của bạn không hiển thị công khai nhưng mình luôn nhận được nhé ^^

Cảm ơn góp ý xây dựng kênh tuyệt vời của bạn

  • Facebook
  • YouTube
  • Instagram
  • TikTok
  • Pinterest
bottom of page